Một trong những bộ film Việt Nam khiến mình thỏa mãn cũng có, mà hụt hẫng và khó chịu cũng có. Thôi đọc đi sẽ hiểu.
Đó chỉ là một câu chuyện bình thường về một chàng trai mang nợ bọn xã hội đen và phải tìm mọi cách để trả. Đó chỉ là một câu chuyện bình thường về một người con đã làm phụ lòng cha mình và đang cố sức để chuộc tội. Không thực ra đây không hoàn toàn là một câu chuyện bình thường, bởi người thanh niên ấy từng chiến thắng mọi đường đua vạch trắng, cho đến khi anh vấp ngã và tổn thương vĩnh viễn bởi đường đua Cuộc Đời.
Chắc nếu khen thì nên khen cái chất noir của film, với những khoảng khắc mà màu film thay đổi đột ngột, hình ảnh trong film mang ý ẩn nhiều hơn là ý hiện. Cũng thật đáng mừng khi Đường Đua chịu đầu tư dàn đạo diễn hình ảnh và xử lý hậu trường từ nước ngoài, nên nó trở thành một film Việt Nam đậm chất Tây Phương trong thị trường film Việt năm nay. Phần hình ảnh thì không có gì để chê: ánh sáng hợp lý, góc quay hợp lý, ba chấm vì mình hết biết nhét cái gì hợp lý vô cho đủ 3 ví dụ của một bài văn roài :))
Một lần nữa, Phạm Anh Khoa lấn sân màn ảnh rộng, từ sau Mỹ Nhân kế, thì khả năng diễn xuất của anh ngày càng ổn hơn, diễn có hồn hơn, đúng chất bặm trợn tough guy (một điều ít thấy đối với main char của film VN dạo gần đây, tui biết tui hơi kỳ thị film VN nên bạn không cần comment lại điều này). Lộc là một cựu vdv điền kinh, sau thất bại thì bỏ ngang và nợ nần chồng chất. Cái khí chất của một vdv khiến anh có thể trự vững được với đời, nhưng cũng với cái khí chất của một ngôi sao ấy, bước ra đời thực anh thấy cuộc đời thật tàn nhẫn và vô lương.Vai phản diện- tên xã hội đen máu lạnh đồng bóng của Nhan Phúc Vinh cũng là một bước tiến đáng kể khi đạo diễn film VN dạo gần đây đã quyết định đưa tuyến phản diện nghiêm túc và đáng sợ, có trọng lượng hơn ngày trước. Giữa đám đổ tể dơ bẩn cục súc, Hải lại xuất hiện như một quý ông thanh lịch và lãnh đạm, che giấu được cái điên cuồng chỉ chực chờ bộc phát của mình. Mà nói gì thì nói, cuối cùng hai vai này vẫn không qua được một vai rất phụ mà chả phụ chút nào củaTrung Dân- cha của Lộc, một người cha già không vì bệnh tật mà mất đi cái thông thái và bản năng bảo vệ con của mình(Cũng không thể trách được vì trong dàn cast thì TH lâu năm và cũng nhiều kinh nghiệm nhất)
Chắc là đã đủ cho phần khen và làm vừa lòng người thân của đoàn làm film, cho phép những dòng tới đây là những chê bai của mình về film, không phải vì nó vốn dĩ là một bộ film tệ, mà vốn dĩ nó có thể khá hơn nhiều. Có tiết lộ một chút nội dung của bộ film (xem cũng được không xem cũng không sao bởi biết cũng được mà không biết cũng không khiến bạn thấy film hay hơn):
Cốt truyện hoàn toàn không ổn. Ok đồng ý là cái kiểu 2 câu chuyện song song với nhau không hiếm, nhưng nhét một cái khối xanh xanh bí ẩn gì đó vào một câu chuyện đậm thriller thế này liệu có ổn không? Rồi thời lượng và đầu tư dành cho cái khối xanh xanh đó lại quá sơ sài, quăng vào một câu đợi phần 2 sẽ rõ và nghĩ là câu khách được à? Cũng như quăng quả sơ ri vào nồi lẩu rồi nói Mày ăn hết nồi lẩu đi tao cho cái bánh để gắn trái sơ ri vào vậy. Rốt cuộc thì cái khối xanh xanh đó là gì mà khiến nhân vật nào nhìn thấy nó cũng sợ hãi? The Cube, Adamantium của Wolverine hay chính xác hơn là quần đùi của Hulk?
Xem cả film thực tế không thấy được cái mà đạo diễn muốn truyền tải, mà chắc là do cái muốn truyền tải cao siêu quá mà tầm nhìn mình thì hạn hẹp, chỉ thấy được Đường Đua là một món ăn chưa chính, một quả sơ ri cắm trên nồi lẩu. Cuối cùng thì, Lộc thua trên trường đua ngày ấy, giờ ấy cũng bất lực ở trường đua của cuộc đời. Và quả thực anh đã chạy, anh nhanh nhất film, nhưng rồi cuối cùng nơi duy nhất anh chạy đến là ngõ cục. Nói ra thì khá giống cái kết của No Country For Old Men, nhưng cái cách thể hiện không làm mình cảm nổi điều đó.
Có lẽ đó là đối với Hải, có lẽ là đối với một kẻ độc ác khó hiểu như thế lại chết như một kẻ tầm thường? Lúc đầu Hải ngăn chặn tên hiếp dâm Na, chúng ta tưởng hắn buôn gái và hắn cần gái trinh. Nhưng sau đó mới biết hắn chỉ cần nội tạng, vậy việc hắn cứu Na thể hiện cái tôi nào trong Hải? Tại sao hắn phải chôn sống Na, trong khi hắn chỉ việc mọi toàn bộ nội tạng ra là được rồi, cũng là do bản tính điên loạn của hắn hay là sạn của kịch bản? Ý nghĩa đằng sau những nụ cười điên dại có phần kịch tính quá đáng là gì? Hay chỉ đơn giản là từ sau hiệu ứng của The Dark Knight, mọi diễn viên đều cố gắng biến vai phản diện của mình thành 1 tên hề điên loạn dẫu kịch bản không yêu cầu thế?
Nhiều câu hỏi quá!